Tôi chỉnh đốn em chồng vì nó quá láo hỗn, ai ngờ mọi bí mật nhà chồng phút chốc bị phanh phui sau tiếng “choang”

Tôi chỉnh đốn em chồng vì nó quá láo hỗn, ai ngờ mọi bí mật nhà chồng phút chốc bị phanh phui sau tiếng “choang”
Tôi chỉnh đốn em chồng vì nó quá láo hỗn, ai ngờ mọi bí mật nhà chồng phút chốc bị phanh phui sau tiếng “choang”

Tôi chỉnh đốn em chồng vì nó quá l:á:o h:ỗn, ai ngờ mọi bí mật nhà chồng phút chốc bị phanh phui sau tiếng “choang”

Sáng hôm ấy, tiếng chuông đồng hồ reo vang, đánh thức tôi khỏi giấc mơ đang dang dở. Nắng sớm đã rọi qua khung cửa sổ, báo hiệu một ngày mới bắt đầu. Tôi vươn vai, hít thở sâu, cố gắng gạt bỏ cảm giác bồn chồn khó tả trong lòng. Hôm nay là ngày giỗ đầu của bố chồng, và tôi biết, mọi thứ sẽ không hề yên bình như vẻ ngoài của nó.

Gia đình chồng tôi khá phức tạp. Bố chồng mất sớm, để lại mẹ chồng góa bụa cùng ba người con: chồng tôi là anh cả, rồi đến cô em gái thứ hai và cuối cùng là thằng út, em chồng tôi. Từ nhỏ nó đã được nuông chiều, muốn gì được nấy, thành ra lớn lên tính tình ngông nghênh, bất cần, chẳng coi ai ra gì. Tôi đã nhiều lần góp ý, nhưng mẹ chồng và chồng tôi thì cứ tặc lưỡi bỏ qua, bảo nó còn nhỏ, rồi sẽ khác.

Nhưng lần này thì khác. Mấy ngày nay, tôi đã cố gắng chuẩn bị tươm tất cho ngày giỗ. Tôi thức khuya dậy sớm, lo toan mọi thứ từ mâm cỗ đến việc trang hoàng ban thờ. Thế mà hôm qua, khi tôi vừa ra ngoài mua thêm đồ, em chồng tôi đã rủ bạn bè về nhà, bật nhạc ầm ĩ, còn làm đổ lọ hoa trên bàn thờ. Khi tôi về, nó còn trơ trẽn bảo: “Chị dâu khó tính quá, có tí chuyện mà làm ầm ĩ lên.”

Bài viết liên quan  Qua đêm nay: 3 tuổi ăn lộc Thánh Mẫu bỗng chốc đổi đời, 1 tuổi công danh thăng tiến, đếm tiền mỏi tay

Máu nóng trong người tôi dồn lên. Tôi cố kìm nén, hít thở thật sâu. “Phòng thờ là nơi linh thiêng, em phải biết tôn trọng. Sao em có thể vô ý thức như vậy?” Tôi nói, giọng đã có phần gằn xuống. Nó chỉ cười khẩy, liếc mắt nhìn tôi đầy vẻ thách thức. “Phòng thờ thì sao? Tôi thích làm gì thì làm, liên quan gì đến chị?”