
Trẻ em, khi còn nhỏ, thường có nhu cầu về sự chăm sóc, yêu thương và bảo vệ từ người lớn. Một trong những yếu tố quan trọng ảnh hưởng đến sự phát triển của trẻ là môi trường sống và sự gắn bó của trẻ với các thành viên trong gia đình. Đặc biệt, việc trẻ ngủ cùng bà hay ngủ cùng mẹ là một vấn đề mà nhiều gia đình không mấy chú ý đến. Tuy nhiên, sự khác biệt trong cách thức chăm sóc giữa bà và mẹ đối với trẻ sẽ ảnh hưởng không nhỏ đến tính cách và sự phát triển của trẻ sau này.
Trẻ em khi ngủ cùng bà thường nhận được sự nuông chiều và yêu thương một cách thoải mái. Bà thường là người dịu dàng và ít nghiêm khắc hơn so với mẹ. Bà có xu hướng chăm sóc cháu một cách tỉ mỉ, từ việc cho ăn, vỗ về hay dỗ dành khi trẻ khóc. Điều này đôi khi mang lại cảm giác an toàn và dễ chịu cho trẻ. Tuy nhiên, việc trẻ quen với sự nuông chiều này sẽ khiến chúng trở nên ỷ lại, thiếu sự độc lập và khó thích nghi với những yêu cầu khắt khe sau này.
Ngược lại, khi ngủ cùng mẹ, trẻ sẽ được dạy dỗ một cách nghiêm túc hơn. Mẹ là người gần gũi nhất với trẻ trong những năm tháng đầu đời và thường xuyên tham gia vào việc giáo dục, hướng dẫn trẻ phát triển kỹ năng sống. Việc mẹ có thể sẽ yêu cầu trẻ tuân thủ những quy định về giờ giấc, vệ sinh hay tự giác trong sinh hoạt sẽ giúp trẻ học được cách tự lập, trưởng thành và có trách nhiệm hơn trong cuộc sống. Tuy nhiên, trong một số trường hợp, mẹ có thể ít thời gian dành cho trẻ vì công việc hay các mối bận tâm khác, khiến trẻ có thể cảm thấy thiếu thốn tình cảm, đặc biệt là khi mẹ quá nghiêm khắc.
Sự khác biệt này sẽ trở nên rõ rệt khi trẻ lớn lên. Những đứa trẻ ngủ cùng bà sẽ có xu hướng phụ thuộc nhiều vào người khác và có thể gặp khó khăn trong việc tự giải quyết vấn đề. Khi trưởng thành, chúng có thể thiếu sự tự tin, dễ bị ảnh hưởng bởi những người xung quanh. Trong khi đó, những đứa trẻ ngủ cùng mẹ thường có tính tự lập cao hơn, biết cách đối mặt với thử thách và có khả năng thích nghi tốt hơn với môi trường xã hội.
Tuy nhiên, vấn đề này không phải lúc nào cũng được nhận ra sớm. Nhiều bậc phụ huynh chỉ khi con cái đã lớn, đã có những vấn đề trong việc tự lập, thiếu sự quyết đoán và không thể tự mình giải quyết các tình huống khó khăn trong cuộc sống thì mới nhận thức được sự ảnh hưởng của việc ngủ cùng bà hay mẹ từ những năm tháng đầu đời. Khi đó, việc thay đổi thói quen và sự giáo dục của trẻ sẽ trở nên khó khăn hơn rất nhiều, vì thói quen đã ăn sâu vào trong tiềm thức của trẻ.
Vì vậy, mỗi gia đình cần phải nhận thức được tầm quan trọng của việc dạy dỗ và chăm sóc trẻ từ khi còn nhỏ. Việc quyết định cho trẻ ngủ cùng bà hay mẹ không chỉ là vấn đề tình cảm mà còn ảnh hưởng sâu sắc đến sự hình thành tính cách và khả năng phát triển của trẻ. Đôi khi, nhận ra sự khác biệt quá muộn sẽ để lại những hệ lụy lâu dài cho sự trưởng thành của trẻ sau này.