
Hai ngày sau tang lễ của chị Hoa, không khí trong căn nhà nhỏ ở làng quê Thanh Hóa vẫn nặng nề như chì. Anh Tuấn, chồng chị, gần như không ngủ, đôi mắt thâm quầng vì nỗi đau mất vợ. Chị Hoa qua đời đột ngột sau một tai nạn xe máy trên đường về nhà, để lại anh và cậu con trai 7 tuổi. Dù bác sĩ kết luận chị mất vì chấn thương sọ não, Tuấn vẫn day dứt, cảm thấy cái chết của vợ có gì đó không rõ ràng
Nửa đêm, không chịu nổi nỗi nhớ, Tuấn lấy bó nhang, lặng lẽ ra nghĩa trang cách nhà vài trăm mét. Gió lạnh thổi qua những hàng bia đá, ánh trăng mờ nhạt chiếu lên phần mộ mới đắp của chị Hoa. Tuấn quỳ xuống, run run châm nhang, thì bỗng nghe một tiếng động lạ – như tiếng đất bị xới nhẹ. Anh ngẩng lên, kinh hoàng thấy một bóng người đang đứng ngay bên mộ vợ, tay cầm cuốc, dường như đang đào đất.
Tim Tuấn đập thình thịch. Anh nấp sau một ngôi mộ gần đó, cố gắng nhìn rõ. Bóng người mặc áo trùm kín, nhưng dưới ánh trăng, anh nhận ra dáng đi quen thuộc – đó là ông Hùng, anh trai của chị Hoa. Tuấn sững sờ. Ông Hùng, người luôn tỏ ra đau buồn nhất trong tang lễ, tại sao lại đào mộ em gái giữa đêm?
Không dám đối mặt, Tuấn lặng lẽ quay về, gọi ngay cho Trung, một người bạn làm công an huyện. Sáng hôm sau, Trung cùng Tuấn quay lại nghĩa trang. Phần mộ chị Hoa đã được đắp lại như chưa từng bị động, nhưng Trung phát hiện dấu vết đất mới bị xáo trộn. Họ xin phép mở quan tài để kiểm tra, và điều kinh hoàng lộ ra: thi thể chị Hoa vẫn còn, nhưng chiếc nhẫn cưới vàng trên tay chị đã biến mất, thay vào đó là một chiếc nhẫn giả rẻ tiền.
Trung bắt đầu điều tra ông Hùng. Dưới áp lực thẩm vấn, ông Hùng thú nhận: ông nợ một khoản tiền lớn từ cờ bạc, và biết em gái có chiếc nhẫn cưới giá trị. Nghĩ rằng không ai phát hiện, ông đã đào mộ để lấy nhẫn, định bán đi trả nợ. Tuấn đau đớn, không ngờ người anh trai mà vợ mình luôn tin tưởng lại làm điều ghê tởm như vậy.
Nhưng plot twist đến khi Trung kiểm tra camera giao thông gần nơi chị Hoa gặp tai nạn. Hóa ra, chiếc xe tải đâm chị không phải vô tình. Tài xế là một tay sai của chủ nợ ông Hùng, được thuê để gây ra vụ tai nạn, ép ông Hùng phải trả tiền bằng mọi giá. Ông Hùng, dù không trực tiếp giết em gái, đã biết kế hoạch này nhưng chọn im lặng, hy vọng cái chết của chị Hoa sẽ khiến chủ nợ tha thứ cho ông.
Tuấn sụp đổ khi biết sự thật. Chiếc nhẫn cưới, thứ anh nghĩ là kỷ vật thiêng liêng của hai vợ chồng, hóa ra lại là nguyên nhân dẫn đến cái chết của vợ. Đêm đó, anh trở lại bên mộ, thắp nén nhang cuối cùng, thì thầm: “Anh xin lỗi, Hoa. Anh đã không bảo vệ được em.” Dưới ánh trăng, dường như anh thấy bóng dáng vợ mỉm cười, rồi tan biến vào màn đêm.