Nạn nhân tàu Vịnh Xanh 58 nghẹn ngào kể lại khoảnh khắc sinh tử:

Nạn nhân tàu Vịnh Xanh 58 nghẹn ngào kể lại khoảnh khắc sinh tử:
Nạn nhân tàu Vịnh Xanh 58 nghẹn ngào kể lại khoảnh khắc sinh tử:

Vụ lật tàu Vịnh Xanh 58: Ám ảnh lời từ biệt “Thôi chào anh em, tôi đi…” giữa biển khơi

Vụ lật tàu du lịch Vịnh Xanh 58 trên vịnh Hạ Long ngày 19/7 đã cướp đi sinh mạng của 35 người và khiến 4 người mất tích. Trong số ít nạn nhân sống sót, anh Nguyễn Hồng Quân (SN 1985, quê Nghệ An) vẫn chưa thể nguôi ngoai ám ảnh về một người đàn ông đã buông tay giữa biển sau lời từ biệt nghẹn ngào: “Thôi chào anh em, tôi đi…”

Anh Quân cho biết, sau khi hoàn thành công việc tại Quảng Ninh, anh bất ngờ mua vé tham quan vịnh Hạ Long vào trưa 19/7. Chuyến đi khởi đầu trong tiết trời nắng đẹp, nhưng chỉ khoảng 30 phút sau khi rời cảng, tàu bất ngờ gặp mưa lớn, gió lốc, rồi bị sóng đánh lật úp.

Trong khoảnh khắc tàu chìm, mọi thứ trở nên hỗn loạn. Anh Quân bị mắc kẹt trong khoang, nhưng may mắn phát hiện ánh sáng le lói từ khu vực bếp và lần theo cầu thang thoát ra. Lên được mặt nước, anh phát hiện một chiếc ghế gỗ trôi lềnh bềnh và bám lấy như phao cứu sinh.

Không lâu sau, ba người đàn ông khác cũng trồi lên mặt nước và bám vào chiếc ghế. Tuy nhiên, sau 15 phút vật lộn, một người trong số họ – khoảng 40 tuổi – đuối sức. Anh ta chỉ kịp thều thào: “Thôi chào anh em, tôi đi…” rồi lặng lẽ buông tay, chìm vào làn nước sâu. Hình ảnh ấy đến nay vẫn khiến anh Quân nghẹn lòng.

Bài viết liên quan  7 dấu hiệu nhận biệt bệnh K vòm họng sớm: Có 1 thôi cũng nên đi khám gấp

Ba người còn lại – anh Quân, anh Vũ Anh Tú và anh Mai Xuân Hải – cố động viên nhau, vừa giữ lấy ghế, vừa tìm cách bơi về phía có tàu thuyền qua lại. Mỗi lần nhìn thấy bóng tàu thấp thoáng, họ lại gào lên kêu cứu trong tuyệt vọng.

Sau hơn 3 giờ đồng hồ lênh đênh giữa biển, một ngư dân đã nghe thấy tiếng kêu yếu ớt và kịp thời đưa họ lên bờ. “Nếu trôi thêm một tiếng nữa, chắc chúng tôi không sống nổi. Khi được cứu, ai cũng kiệt sức, tay chân tê dại, chỉ còn giữ chặt lấy chiếc ghế theo bản năng sinh tồn”, anh Quân xúc động kể lại.

Anh Vũ Anh Tú (SN 2000, quê Quảng Ninh) – một thủy thủ trên tàu Vịnh Xanh 58 – là người cùng bám vào chiếc ghế với anh Quân. Anh cho biết, khoảnh khắc tàu bị lật quá nhanh, không ai kịp phản ứng. Cabin – nơi anh làm việc – là khu vực chìm đầu tiên. Nhờ kỹ năng bơi, anh thoát ra qua ô cửa kính vỡ và ngoi lên mặt nước.

“Khi trôi dạt giữa biển, tôi chỉ cầu mong được sống. Đến lúc nhìn thấy ánh mắt của hai người bên cạnh và nghe tiếng ngư dân tiếp cận, tôi mới tin là mình còn cơ hội”, anh Tú nghẹn ngào.

Cả ba – Quân, Tú và Hải – trong khoảnh khắc được kéo lên thuyền cứu, chỉ còn đủ sức nhìn nhau, thì thào: “Chúng ta được cứu rồi…”