
Mỗi mùa thi đi qua, mạng xã hội lại rộn ràng với những bài viết khoe con thi đậu, điểm cao, đỗ trường chuyên, trường điểm. Hình ảnh con ôm mẹ khóc, video gia đình nhảy cẫng vì vui sướng, hay dòng trạng thái cảm ơn con vì đã nỗ lực được chia sẻ khắp nơi. Nhưng đằng sau sự hân hoan đó, đôi khi là cả một chặng đường đầy nước mắt, và cả những ánh nhìn trĩu nặng của những người “chưa đủ may mắn”.
Hành trình của những người đồng hành thầm lặng
Việc con thi đậu không chỉ là thành quả của riêng đứa trẻ. Đó còn là kết quả của bao tháng ngày cha mẹ cùng con học khuya, thức sớm, lặng lẽ động viên khi con mỏi mệt. Đêm trước ngày có điểm, có người mẹ trằn trọc không ngủ nổi, không phải vì sợ con rớt, mà lo không biết sẽ nói gì để con bớt buồn nếu chẳng như ý. Có người cha bật dậy lúc nửa đêm chỉ để kiểm tra tin nhắn báo đậu, rồi thở phào trong im lặng.
Học trò trong kỳ thi vào lớp 10 ở TPHCM (Ảnh minh họa).
Những bài đăng khoe con đậu trường top, con được học bổng quốc tế thật ra không chỉ là khoe kết quả. Đó là sự thở phào nhẹ nhõm, là lời tri ân cho hành trình dài với biết bao hy sinh. Có đứa trẻ học trong căn nhà trọ 10m2, mẹ đi bán vé số, bố phụ hồ. Có đứa phải vượt qua áp lực tâm lý nặng nề chỉ để được gọi tên ở danh sách trúng tuyển. Vậy nên, niềm vui ấy, nếu được chia sẻ bằng sự chân thành, vẫn luôn đáng trân quý.
Khi sự so sánh len lỏi giữa niềm vui
Tuy vậy, trong “mùa khoe con”, cũng không hiếm những kiểu thể hiện khiến người khác cảm thấy mỏi mệt. Những dòng trạng thái như “Con mình chẳng học hành gì mấy mà vẫn đỗ thủ khoa”, “Toàn chơi game mà vẫn vào trường top” vô tình tạo ra một tiêu chuẩn ngầm khiến nhiều phụ huynh khác chạnh lòng. Những lời nói đùa như thật ấy dễ khiến công sức học tập nghiêm túc bị phủ nhận, và nặng hơn, khiến những đứa trẻ đang cố gắng cảm thấy mình… chưa đủ giỏi.
Ảnh minh họa
Một kiểu khoe khác khiến người đọc khó chịu là nhấn mạnh vào sự hơn thua: “Con đánh bật hàng ngàn thí sinh để giành vị trí”, “Chỉ con mình mới được vào lớp chọn”. Những câu chữ tưởng chừng là lời khen lại vô tình gieo áp lực lên chính con trẻ. Trẻ bị gắn mác phải luôn đứng đầu, phải luôn thắng. Nhưng thực tế, đường đời dài hơn một kỳ thi rất nhiều.
Khi người khác lặng im
Không phải ai cũng có điều để khoe. Có gia đình chọn cách im lặng khi con không đạt kết quả như mong muốn. Có bà mẹ tạm khoá Facebook để khỏi phải nhìn thấy những cái tên trường con mơ ước nhưng chưa vào được. Có ông bố lặng lẽ chở con đến trung tâm học nghề trong buổi sáng hè đầy nắng, chẳng ai nói gì, nhưng tim cả hai đều đầy suy nghĩ.
Ảnh minh họa
Có đứa trẻ thi trượt dù đã nỗ lực hết sức, có em mất điểm vì hồi hộp, có em phải đi con đường vòng. Nhưng điều đó không làm giảm giá trị của chúng. Không đậu không có nghĩa là thất bại. Đôi khi, rẽ một hướng khác lại mang đến cơ hội khác, và bài học sâu sắc hơn chính là cách vượt qua nghịch cảnh.
Khoe sao cho đẹp?
Khoe con nếu xuất phát từ tình yêu, từ sự tự hào chính đáng, vẫn luôn được đón nhận. Nhưng hãy khoe một cách văn minh. Hãy cảm ơn con vì nỗ lực, cảm ơn chính mình vì đã kiên trì, và nhớ rằng: có những người không nói ra, nhưng cũng vừa đi qua một mùa thi gian nan.
Thay vì khoe con bằng bảng điểm, có lẽ nên là ánh nhìn dịu dàng, cái ôm sau một ngày dài, hay một bữa cơm đầy đủ tiếng cười sau tất cả. Đó là cách đẹp nhất để nói rằng, con đã rất giỏi, không cần phải chứng minh điều đó qua những con số.
Mỗi mùa thi là một mùa trưởng thành. Điều con cần ghi nhớ không phải là con vào trường nào, mà là cha mẹ đã bên con ra sao. Và điều chúng ta cần học, có khi là cách yêu thương con mà không cần đến mạng xã hội để chứng minh.
Nguồn: https://www.webtretho.com/f/doc-bao-gium-ban/mua-khoe-con-thi-dau-niem-vui-hay-ap-luc-vo-hinh