Mỗi tháng đưa vợ tận 3 triệu tiền ăn nhưng vợ vẫn trề môi bĩu mỏ chê ít, cuối tháng đi làm về nhìn mâm cơm toàn rau với nước canh lọc

Mỗi tháng đưa vợ tận 3 triệu tiền ăn nhưng vợ vẫn trề môi bĩu mỏ chê ít, cuối tháng đi làm về nhìn mâm cơm toàn rau với nước canh lọc
Mỗi tháng đưa vợ tận 3 triệu tiền ăn nhưng vợ vẫn trề môi bĩu mỏ chê ít, cuối tháng đi làm về nhìn mâm cơm toàn rau với nước canh lọc

Mỗi tháng tôi đưa vợ tận 3 triệu tiền ăn riêng, còn điện nước, sữa con, học phí thằng Tũn thì tôi lo hết. Ấy thế mà bữa cơm nào vợ cũng trề môi bĩu mỏ, rên rỉ: “Chừng này thì nấu gì? Đỡ được miệng anh mấy bữa?”

Tôi đi làm về mệt rã rời, bụng đói meo, chỉ mong về nhà ăn bữa cơm nóng mà đỡ cơn bực. Ấy vậy mà chiều hôm đó, tôi mở nồi cơm ra thì… đúng kiểu “hết nước chấm”:
Cơm nhão nhét, một tô canh rau ngót loãng như nước rửa bát, thêm đĩa cà pháo khô cứng với vài cọng rau muống luộc nhũn như bún.

Tôi điên tiết. Bát cơm trên tay rơi xuống “xoảng” một cái. Tôi hất tung cả mâm cơm ra sàn:

– “Tôi nuôi cả nhà này bằng 3 triệu chứ gì? Thế thì đừng ăn nữa!”

Vợ tôi không khóc. Cô ấy chỉ lẳng lặng đứng dậy, lau nhà, rồi đi thẳng vào phòng đóng cửa.

Tôi ngồi phịch xuống ghế, vẫn thở phì phò vì tức. Nhưng chưa đầy 1 tiếng sau…

Cửa nhà bật mở. Họ hàng hai bên ùn ùn kéo vào — từ mẹ vợ, mẹ chồng đến mấy bà bác, bà thím, chị họ, em họ… cả một dãy dài đứng kín phòng khách.

Tôi choáng.

Bà mẹ vợ bước đến, chỉ vào mặt tôi mà nói như hét:

– “Cơm nhà chưa ăn mà miệng đã xé toạc! Mày giỏi lắm, dám động tay động chân, dám làm nhục vợ tao trước bữa cơm?”

Tôi ú ớ:
– “Ơ… ai nói con đánh? Con chỉ… bực nên con…”

Bài viết liên quan  Lời kể của hành khách sống sót thần kỳ trong thảm kịch rơi máy bay Ấn Độ

Bà thím bên chồng ngắt lời:

– “Bà ấy không cần nói. Cả nhà tự kéo đến đấy! Vợ chú mày livestream cả cảnh mâm cơm bị hất đổ lên nhóm phụ nữ phường. Nói rõ: ‘Tiền 3 triệu mỗi tháng, đây là cơm của chồng tôi – anh hất mâm, tôi hất mặt luôn cho thiên hạ coi’!”

Tôi sững người.

Cả họ nhìn tôi như một tên tội đồ. Bữa cơm trưa loãng ấy đã trở thành bằng chứng sống động nhất về cái gọi là “cung phụng kiểu keo kiệt”. Mẹ chồng cũng đứng nhìn, thở dài mà lắc đầu:

– “Ba triệu tiền ăn, tưởng là cho lợn?”

Vợ tôi từ trong phòng đi ra, tay vẫn bế con. Cô ấy nhẹ nhàng đặt một cuốn sổ lên bàn:

– “Đây là ghi chép chi tiêu hàng tháng. Cứ đọc kỹ rồi hãy nói tôi hoang phí. Mỗi đồng chồng đưa, tôi đều biết rõ đi đâu.”

Tôi mở ra: chi tiết từng món, từng nghìn một. Cả nhà im lặng.

Vợ tôi chốt hạ một câu:

– “Cơm thì tôi nấu được, nhưng chồng mà không nuôi nổi lời tử tế, thì tôi cũng không cần ăn.”

Tôi đứng như trời trồng. Lúc đó mới hiểu: không phải mâm cơm bị hất đi, mà chính tôi tự hất đi sự tôn trọng cuối cùng trong lòng vợ.

Tối hôm đó, tôi phải vào bếp nấu cơm. Và lần đầu tiên trong 6 năm làm chồng, tôi chủ động gắp cho vợ một miếng thịt — thứ mà cô ấy đã từ bỏ cả bữa trưa vì không đủ tiền mua.

Bài viết liên quan  Toàn bộ clip ghi lại vụ tainan thảm khố-c chưa từng có trên cao tốc mới đây! Cả đời chưa bao giờ thấy nhiều thithe đến thế!