Bố chồng 70 tuổi nằng nặc đòi thuê osin trẻ, được một năm thì bố ngày càng xanh xao, đứng còn không vững nhưng lại đòi tổ chức đám cưới với giúp việc trẻ hơn tận 40 tuổi

Bố chồng 70 tuổi nằng nặc đòi thuê osin trẻ, được một năm thì bố ngày càng xanh xao, đứng còn không vững nhưng lại đòi tổ chức đám cưới với giúp việc trẻ hơn tận 40 tuổi
Bố chồng 70 tuổi nằng nặc đòi thuê osin trẻ, được một năm thì bố ngày càng xanh xao, đứng còn không vững nhưng lại đòi tổ chức đám cưới với giúp việc trẻ hơn tận 40 tuổi

Bố chồng tôi năm nay 70 tuổi. Sau khi mẹ mất, ông sống cô đơn nên chúng tôi thuê một cô giúp việc trẻ tên Diễm – 29 tuổi, quê miền Tây, lanh lẹ, nói năng ngọt xớt.

Ban đầu tôi còn nghĩ: “Có người chăm ông là tốt, miễn đừng lôi thôi gì là được.” Ai ngờ đâu, chỉ sau vài tháng, Diễm như “thay da đổi thịt”: từ người giúp việc chuyển thành “bạn đồng hành tâm sự” của bố chồng.

Một năm sau, ông đột nhiên tuyên bố: “Tao muốn cưới Diễm, nó đang mang giọt máu của tao. Con cháu tụi bây cứ phản đối đi, rồi đừng hối hận!”

Cả nhà choáng váng! Em chồng tức đến bật khóc, chồng tôi thì đập bàn đứng dậy, bảo không thể nào tin được. Ai cũng nghĩ cô Diễm “đào mỏ”, lợi dụng ông già gần đất xa trời.

Nhưng đúng 1 tháng sau, khi ông khăng khăng đòi tổ chức đám cưới thì… ông ngã quỵ ngay tại sân. Sau một tuần nằm viện, ông trút hơi thở cuối cùng, để lại di chúc tay viết, run run nguệch ngoạc:

“Tài sản chia đều cho các con, riêng căn nhà đang ở – để lại cho mẹ con Diễm, coi như là quà cưới muộn…”

Tôi tưởng cú sốc ấy là đỉnh điểm rồi… ai ngờ khi đi làm giấy khai sinh cho đứa trẻ, cô Diễm mới lặng lẽ đưa ra một tờ giấy xét nghiệm ADN. Không ai ngờ – đứa bé trong bụng… không phải con ông. Là của người khác!

Bài viết liên quan  Phạm nhân nguy hiểm trốn khỏi trại giam

Hóa ra, sau khi thấy ông giàu có, sống một mình, cô ta lên kế hoạch giả có thai, khiến ông tin mình “tráng kiện”. Vì sợ mất lòng tin, ông lén đi khám nam khoa và được chẩn đoán… vô sinh từ rất lâu, do biến chứng sau ca phẫu thuật tuyến tiền liệt.

Nhưng thay vì nói ra, ông im lặng. Có lẽ ông biết hết… nhưng vẫn muốn có ảo giác cuối cùng rằng mình được yêu thương, được sống như một người chồng lần nữa.

Lúc đọc xong di chúc và cầm tờ giấy khám bệnh cũ ông cất trong tủ, tôi không cầm được nước mắt. Bao uất ức với cô giúp việc kia tan biến, chỉ còn lại xót xa cho một ông già cả đời lo cho con cháu, cuối đời vẫn thèm được yêu…